Kể về kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ hay nhất – Ngữ văn lớp 9

Photo of author
Written By Trường Tiểu Học Đằng Hải

Trường Tiểu học Đằng Hải được thành lập từ việc tách bộ phận cấp I của trường Phổ thông cơ sở Đằng Hải năm 1993.

 

 

 

 

Bạn đang xem: Kể về kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ hay nhất – Ngữ văn lớp 9 tại Trường Tiểu học Đằng Hải

Đề bài: Nhân ngày 20-11, hãy kể cho bạn bè nghe về một kỉ niệm giữa em và cô giáo.

Thời học sinh, được cắp sách đến trường là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất đối với tôi. Vì lúc đó em được sống trong tình yêu thương, sẻ chia của thầy cô, bạn bè đồng trang lứa và mái trường thân yêu này. Vì thế, nếu kể về những kỷ niệm giữa tôi và thầy cô, tôi không biết bắt đầu từ đâu và chọn câu chuyện nào, bởi câu chuyện nào cũng đầy ắp những kỷ niệm ngọt ngào và đẹp đẽ đối với tôi. Và có một kỉ niệm gần đây nhất, vào năm lớp 8 mà có lẽ cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên được. Cảm ơn cuộc đời đã mang anh về với em!

Thời tiết mùa hè thường kéo theo cái nóng oi bức, oi ả và kéo theo đó là các bệnh truyền nhiễm sinh sôi nảy nở. Vì thế mà tôi bị sốt siêu vi – căn bệnh do muỗi ký sinh gây ra. Lúc đó nhà tôi nghèo lắm, bố mẹ tôi phải đi làm ăn xa, tôi ở với ông ngoại. Dù lúc đó ông tôi đã ngoài 70 tuổi, già yếu và thường xuyên đau ốm nhưng ông vẫn còn minh mẫn và chăm sóc tôi rất chu đáo. Biết được hoàn cảnh khó khăn của gia đình em, các bạn trong lớp và đặc biệt là cô giáo chủ nhiệm lớp – cô Thủy luôn đặc biệt quan tâm, tạo điều kiện giúp đỡ em và gia đình rất nhiều trong học tập cũng như trong cuộc sống. Có lẽ vì thế mà khi nhận được giấy nghỉ ốm, cô Thủy đã đến thăm tôi ngay sau buổi học. Tôi biết, một phần cũng là trách nhiệm, nhưng hơn cả là tình cảm học trò mà ai ở gần cô mới cảm nhận được. Đúng lúc đó, tôi lên cơn co giật, cô Thủy bước vào, thấy chân tay tôi lạnh cóng và có những biểu hiện khác lạ, cô cũng tủi thân, chỉ biết ôm tôi vào lòng, vuốt lưng động viên tôi bằng được. nhưng canh tay của cô ây. một giọng nói ấm áp, êm dịu: “Tùng ơi, cố lên nhé”, “Có anh ở bên rồi, ít phút nữa có xe đưa anh đến bệnh viện, cố lên nhé”, “Em yêu anh nhiều lắm ” lắm “… Trong cơn mê man, ấp úng và nghịch ngợm, thực sự, tôi như đứa trẻ gặp lại mẹ sau bao ngày xa cách, cứ ngỡ mẹ là mẹ, tôi chỉ biết nói và khóc trong hơi thở yếu ớt. : “mẹ…mẹ…mẹ” Nước mắt mẹ rơi xuống khuôn mặt nóng hổi của tôi, tôi cảm thấy đó là nước mắt của biển tình bao la của người mẹ hiền.

Xe cấp cứu đến, cô và đội ngũ bác sĩ đưa tôi đến bệnh viện. Khi tôi nằm viện, mẹ luôn túc trực để chăm sóc tôi. Còn ông tôi già yếu không về chăm sóc được. Trong vô thức, dù không biết gì nhưng tôi luôn có cảm giác cô ấy luôn ở bên cạnh, nói chuyện với tôi, mong tôi tỉnh lại. Còn mẹ nấu cháo, bón cho tôi từng thìa, từng thìa, nhẹ nhàng, âu yếm như người mẹ sinh ra tôi. Từng cử chỉ, từng lời nói đều chan chứa tình yêu thương của người mẹ dành cho đứa con thơ dại, bé nhỏ của mình. Mãi đến bây giờ tôi mới có cơ hội nhìn cô ấy kỹ hơn. Dáng cô cao và mảnh khảnh, mái tóc đen xõa dài ngang lưng, tô điểm cho khuôn mặt gầy đen nhẻm là hai đôi mắt long lanh, chứa đầy sự bao dung nhân hậu của một người phụ nữ nhân hậu, của một nhà giáo nhân đức. Có lẽ vì phải thức liên tục nên đôi mắt cô thâm quầng vì thiếu ngủ. Khi tôi đang nghĩ về nó, các bạn cùng lớp của tôi đã đến thăm. Cô ra ngoài mua ít trái cây cho cả lớp. Trò chuyện với bạn bè, tôi được biết cô đã xin nghỉ dạy ở trường vài ngày để vào bệnh viện chăm sóc tôi. Trong lòng tôi lúc đó không biết phải làm sao, vừa biết ơn chị, vừa trách mình đã bắt chị phải vất vả, nhọc nhằn vì tôi.

Sau khi xuất viện, cô ấy có thể về nhà, mặc dù cô ấy vẫn chưa thể đi học ngay vì sức khỏe yếu, nhưng mỗi chiều khi cô ấy đi dạy về, cô ấy đều đến thăm tôi, mua trái cây và bánh ngọt cho tôi. thích ăn với hy vọng rằng tôi sẽ nhanh lên. hồi phục, tiếp tục đến lớp. Cô đã tận tình chỉ bảo cho tôi những bài học mà tôi đã bỏ lỡ và không ngừng chỉ bảo, dạy cho tôi những bài học về tình người ấm áp. Dù bây giờ tôi không còn được ở bên cô ấy nữa vì cô ấy đã cùng gia đình chuyển vào Nam sinh sống nhưng tôi vẫn gọi điện hỏi thăm cô ấy và gia đình. Trong trái tim em luôn khắc ghi những khoảnh khắc và tình yêu thương mà cô đã dành cho em trong thời cắp sách đến trường. Tình yêu thương đó là động lực, là hành trang giúp em mạnh mẽ, luôn cố gắng trong học tập và cuộc sống; luôn biết trân trọng những giá trị giản dị, gần gũi nhưng bền vững sâu sắc, đó là: gia đình, thầy cô, bạn bè, quê hương, đất nước với tình yêu thương, sự sẻ chia và lòng biết ơn sâu sắc dành cho họ nữa. Nhân ngày 20/11, con xin gửi lời tri ân đến bà – người mẹ thứ hai của cuộc đời con: “Con kính chúc mẹ và gia đình luôn hạnh phúc, bình an…”

Xem thêm các bài văn mẫu phân tích và lập dàn ý tác phẩm lớp 9:

Mục Lục Văn Mẫu | Văn học hay 9 theo từng phần:

Các bộ đề lớp 9 khác

Bạn thấy bài viết Kể về kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ hay nhất – Ngữ văn lớp 9 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Kể về kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ hay nhất – Ngữ văn lớp 9 bên dưới để Trường Tiểu học Đằng Hải có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: c1danghaihp.edu.vn của Trường Tiểu học Đằng Hải

Nhớ để nguồn bài viết này: Kể về kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ hay nhất – Ngữ văn lớp 9 của website c1danghaihp.edu.vn

Chuyên mục: Văn học

Xem thêm bài viết hay:  Dàn ý Phân tích những câu ca dao than thân, yêu thương tình nghĩa hay nhất - Ngữ văn lớp 10

Viết một bình luận